
01 Lựa chọn thay nỗ lực: Thay vì chỉ ưu tiên vào một chọn lựa, trước khi tập trung công sức thực hiện hãy cho mình thử làm ở nhiều cách thức khác nhau để biết mình phù hợp với cách nào hơn, bằng cách này sẽ giảm, tránh được lãng phí, hoặc cực nhọc không cần thiết mà còn đem lại kết quả cao hơn.
02 Linh hoạt để tùy biến: Ta hãy rèn luyện bản thân ở nhiều môi trường khác, nhiều kỹ năng khác, chuẩn bị sẵn các giải pháp khác để thích ứng với biến động, thay đổi từ ngoại cảnh. Cuộc sống là dòng chảy biến động, thay đổi không ngừng, ta cần chuẩn bị trước để kịp xoay chuyển, đó cũng là thức tỉnh.
03 Xởi lởi nhận cởi cho: Sống cởi mở, hào phóng, khoáng đạt thì mọi thứ cũng sẽ đối xử tương ứng với mình như vậy. Mình như nào người như vậy. Xởi lởi cho thoải mái, cho tự do. Nếu ta sống quá thu mình là tự bó hẹp, tự tạo hạn chế cho mình, cũng là làm hạn chế người.
04 Có đi sẽ có đến: Không nhất thiết cần biết hết, biết quá rõ chi tiết điểm đến, thời gian đến, bởi còn nhiều biến động thay đổi trên đường đi. Đã đúng hướng rồi thì cần mạnh dạn bước đi, mạnh dạn thực hành, chỉ có hành động mới mang lại kết quả.
05 Rộng trước, sâu sau: Để có hiểu biết sâu, ta cần mở mang trước, cởi mở trước, khi đã có vốn trải nghiệm phong phú thì cần quay về sâu chuỗi, tuyển lọc và đào sâu. Những cây thân gỗ chúng sẽ phát triển thân, cành, tán lá trước, rồi quay lại ưu tiên cho gốc rễ. Đi xa để trở về, quan sát người để thấy mình, mở rộng để thấy trọng tâm. Trọng tâm là con người, là thân mình, là tâm trí mình. Tâm trí quyết định mọi hành động, kiểm soát được tâm là kiểm soát được mọi tạo tác từ mình.
6. Bây giờ hoặc không bao giờ. Giá trị của sinh mạng chỉ có mặt ở thực tại, coi trọng, trân quý giây phút đang có mặt là biết trân quý giá trị sống. Đánh mất thực tại là đánh mất tất cả. Ta hãy biết dùng thực tại để có hiểu biết, có yêu thương, có giúp đỡ, có tương trợ, biết thưởng thức những gì đang có mặt. Người biết sử dụng thưc tại là người tỉnh thức, là người có hạnh phúc viên mãn.
7. Cạnh tranh để vượt qua. Có cạnh tranh là để mình có động lực vươn lên, vượt qua chính mình, thoát khỏi ngày hôm qua, thoát khỏi ganh tỵ, đố kỵ, thoát ra ngoài luẩn quẩn tự thân. Cạnh tranh để giành giật hơn thua, đúng sai, để chiếm phần lợi từ người khác là cạnh tranh luẩn quẩn mang tới khổ đau.
8. Cùng thắng: Quan sát cách săn bắt của thú rừng sẽ thấy chúng biết phối hợp cùng nhau, nếu mỗi con tự tách rời đàn sẽ gặp nguy hiểm hoặc không đủ lực để chiến thắng. Mỗi người thường chỉ có một lợi thế nhất định, bằng cách hợp tác với những người khác tạo nên một tổ chức cân bằng, hoàn chỉnh, mạnh mẽ, tạo cơ hội cho chiến thắng dễ dàng.
9. Nhìn nhận cần đa chiều: Quan sát một đồ vật ta sẽ thấy chúng có nhiều mặt khác nhau, có vỏ ngoài, có lõi trong, có tầng này, lớp kia, chúng biến đổi liên tục … Để nhận thức ta cần nhiều góc quan sát, cần thời gian để thẩm thấu và chấp thuận tính tương đối, không thể thấy hết được. Chỉ dựa vào mặt này hay mặt kia rồi đưa ra kết luận thì chẳng khác như thầy mù đoán Voi. Một người cũng có nhiều tính cách khác nhau và có nhiều góc biểu hiện khác nhau. Ta không thể dựa vào một mặt này hay mặt kia để dán nhãn, đặt tên, quy chụp, để phán xét đúng sai, tốt xấu. Nếu có tốt xấu, đúng sai chỉ là với ta còn với người khác, họ không phải như vậy!
10. Thêm nhiều là thêm nhiễu: Một kết quả tạo ra cần hội tụ nhiều điều kiện cần và đủ, nếu vượt quá chúng sẽ vỡ cấu trúc cân bằng sinh nhiễu loạn. Ăn nhiều sinh bệnh. Nhà chứa nhiều đồ đạc thì muỗi, gián, kiến, mối mọt cũng đến.