Học hiểu bản thân thiết thực ưu tiên hàng đầu!
Kho báu bên trong đã có sẵn, chỉ cần quay về thức tỉnh để đón nhận!
Tính cách học. Sinh Trắc Học. Khai phóng học.
Tính cách học. Sinh Trắc Học. Khai phóng học.
Đánh thức mục tiêu sống đích thực! Có mục tiêu đúng luật, có hướng đi rõ ràng giúp ta tự tin, mạnh mẽ hành động để đạt được kết quả tiến bộ. Giải phóng năng lượng, tối ưu hóa nguồn lực từ xóa tan hết nghi ngờ, bỏ đi sợ hãi. Nâng tâm thức vượt thoát khỏi những giới hạn thông thường! Thưởng thức cuộc sống sâu sắc, trọn vẹn, màu nhiệm. Chạm tới cuộc sống thanh thản, tự do! Mạnh mẽ kết nối ngay vào link: https://forms.gle/wLAWsw6JWSNdWGZZ8 Hẹn gặp bạn bên trong chương trình này! #thauhieubanthan, #mucdichsong, #muctieu, #hanhphucdichthuc, #chualanhtamthuc, #wakeup, #thuctinh, #tinhthuc








Đăng ký đặt chỗ tại link: https://forms.gle/VYdqjnr3H4JFXYuh8
Hạnh phúc là con đường đi qua khổ đau!
1. Khổ đau từ mâu thuẫn, xung đột nội tâm tới xung đột quan hệ.
2. Khổ đau do chấp trước, dính mắc vào quy ước tạm thời, khổ đau do tham muốn, khổ đau từ đắm đuối yêu thương.
3. Khổ đau do si mê, lầm tưởng vào các giác quan và suy nghĩ hạn chế của mình.
4. Khổ đau do mất phương hướng, không rõ mục đích sống, không có niềm tin, không có con đường để phấn đấu.
5. Khổ đau do mất cân bằng, do lệch lạc thiên vị, phân biệt phiến diện.
Thoát được khổ đau chính là hạnh phúc. Cách thức để có cuộc sống hạnh phúc đích thực là con đường đi qua khổ đau. Như vậy thực hành vượt khổ là thực hành đưa đến hạnh phúc chân chính.
Nếu né tránh khổ đau bằng cách dùng các phương tiện ngoài tâm để lấp liếm, để chèn đậy để có được cảm giác dễ chịu, thích thú, như ăn ngon, mặc đẹp, ở trong phòng mát lạnh thì đó là thứ hạnh phúc vay mượn tạm thời, hạnh phúc này biến mất ngay khi các phương tiện bên ngoài này kết thúc và khổ đau gia tăng ập đến, ùa vào nhiều hơn. Thoả mãn cảm giác, thoả mãn cảm xúc, thoả mãn suy nghĩ không phải là cách thức đạt được hạnh phúc lâu bền, trái lại khổ đau gia tăng. Với người có nhiều thực hành thiền buông thư sẽ hiểu được điều này rõ ràng. Người không thực hành sẽ không thể hiểu được bằng ngôn từ, lý luận. Cảm giác, cảm xúc, suy nghĩ thực chất chúng chính lại là nhà tù giam hãm, ngăn chặn hạnh phúc đích thực. Ngài Siddata Gotama đã thực hành buông xả, thoát ra được các giác quan hạn chế và thấy được hạnh phúc chân thực.
Cách thức hay con đường thoát khỏi khổ đau là thực hành buông xả. Tâm trí chỉ để cảm nhận, quan sát mà không dính chấp, không khái niệm, không lý luận. Tâm chỉ để biết thế, biết vậy, chỉ để cảm nhận đơn thuần làm việc, không níu kéo, chấp giữ.
Con đường buông xả mang đến tự do được ví Tâm như chú chim Én. Chim muốn bay lên chúng không thể mang theo được bất kỳ thứ gì. Nếu chứa chấp sẽ làm gánh nặng cho đôi cánh hoặc mất cân bằng không thể tự do bay lượn. Tâm trí cũng tương tự như vậy, không bám chấp, dính mắc mới có cơ hội thoát ra.
Thoát ngoài khổ đau là hành trình thực tập buông xả kiên trì, thận trọng, chi tiết, tỉ mỉ mỗi ngày. Tâm không dễ dàng buông xả bởi tập tính dính mắc, chấp giữ được lưu trữ, tích luỹ từ nhiều đời, nhiều kiếp.
Buông xả trả về tự nhiên cho mọi thứ tự vận hành theo bản năng vốn có của nó. Bằng cách này tâm sẽ có tự do và hạnh phúc. Tâm chỉ để trải nghiệm rồi lại buông, cứ như vậy mà thưởng thức cuộc sống.
Thực tập buông xả là con đường đi ngược với thế gian, có rất nhiều khó khăn, có nhiều cản trở như cá bơi ngược dòng nước, như chim bay ngược gió. Người đủ dũng trí mới sẵn sàng cho cuộc chinh phục này. Người đủ dũng khí là đủ thể lực, đủ sức mạnh. Người đủ trí là thấy biết rõ sự thật, bản chất thực của cuộc sống đang vận hành. Người được trang bị hệ tư tưởng, chân lý vững vàng không bàn luận tranh cãi.
Những khó khăn và thách thức khi biết chấp nhận và hiểu cách vận hành thì chúng sẽ nâng bạn lên tầm cao mới. Máy bay khi cất cánh cần bay ngược chiều gió, lực đẩy của động cơ máy bay vượt thắng được trọng lượng của chính nó và dòng khí ngược chiều sẽ đẩy máy bay lên cao. Người đủ trí dũng cần vượt qua chính mình và vượt qua những cản trở bên ngoài của người đó.
Khó khăn của Người đi ngược là thoát ra quy luật phổ biến của đám đông, coi số đông là chuẩn, là đúng. Người đi ngược cần sống thực và dựa vào chính mình, họ không thể bám víu hay dựa dẫm vào bất cứ thứ gì bên ngoài khác. Người đi ngược phải tự lập, đơn độc và đi đúng với tố chất của riêng mình. Người đi ngược cần chiến thắng được thói quen thường hằng đang tồn tại, mọi người coi đó là bình thường thì người đi ngược coi đó là bất thường.
Người đi ngược cũng có rất nhiều khó khăn như lạc đường, mất phương hướng vì con đường riêng của mình. Con đường rất ít người đi. Người đi ngược thiếu tỉnh thức có nguy cơ vào vùng hoang tưởng của tâm nếu thiếu người thày đủ kinh nghiệm đã đi thành công. Người đi ngược nếu không biết định vị, đo kiểm từng bước chân sẽ sai đường lạc hướng rất nguy hiểm.
Giải quyết những khó khăn trên cần chuẩn bị kỹ càng như một người có chuyến đi xa. Người đó cần biết rõ đích cần đến. Người đó biết lường trước những khó khăn sẽ phải đối mặt và rèn luyện kỹ năng vượt qua. Người đó cần chuẩn bị thể lực, năng lượng đủ để chuyến đi tới được đích. Người đó cần luôn giữ được tâm bình an, tâm tỉnh thức để kịp nhận ra các biến đổi của hành trình và không mất bình tĩnh với biến cố bất ngờ. Người đó cần có phương tiện để đo kiểm thấy được sự tiến bộ của mình và những sai lạc để chỉnh sửa kịp thời. Phương tiện đó là thân mình, là tâm mình. Các phương tiện là thân tâm khoẻ mạnh, minh mẫn, lộ trình – tấm bản đồ của hành trình và đích đến. Những người thầy và bạn đồng hành để tham chiếu trau dồi kinh nghiệm. Người đó cần ý trí kiên định không thối bước, không thay đổi mục tiêu bởi các nhân tố bên ngoài tác động.

01. Trải nghiệm tới cùng, có mặt trọn vẹn. Để có hiểu biết sâu sắc, thấu đáo tới bản chất của sự vật, hiện tượng cần có chú tâm toàn bộ từ các giác quan như mắt, tai, mũi, lưỡi, xúc chạm, tương tác vào đối tượng, tiếp xúc từ khi chúng xuất hiện cho tới khi chúng biến đi. Đây cũng là cách học một hiểu mười, học một lần để chấm dứt học đi học lại nhiều lần do thiếu trọn vẹn. Thưởng thức trọn vẹn cũng tương tự như vậy, thưởng thức để không còn tiếc nuối hay tham muốn thêm. Cách học, cách thưởng thức này cho mãn nguyện và tự do. Sống cũng cần như vậy để chấm dứt vòng tuần hoàn tái lặp chỉ là để trải nghiệm lại.
02. Phân minh, tách bạch: Để thấy chân dung tính cách một người bằng cách tìm hiểu người ấy ở các chức năng tương tác điều khiển, chức năng kiểm soát, chức năng tư duy tưởng tượng, chức năng vận động, chức năng nhận thức, chức năng truyền thông … Ghép lại các chức năng này sẽ phác họa ra bức chân dung tính cách tương đối của người ấy. Áp dụng phân minh để xử lý bệnh tiêu hóa, khi ăn hãy ăn từng món riêng, cảm nhận rõ từng vị của thức ăn. Cách ăn này giúp Não bộ tiết ra Enzym phù hợp để phân giải hết thức ăn. Nếu nhai nhiều món đồng thời hoặc món ăn chứa nhiều gia vị lạ, hoặc nấu chiên gom gộp phức tạp là gây khó cho Não và kết quả là bệnh tiêu hóa xảy ra. Nấu, ăn đơn giản là cách tránh bệnh hiệu quả.
Phân minh để giải phóng nghi ngờ, giải phóng lo nghĩ, phân minh cho tự tin và mạnh mẽ.
Lưu ý với vấn đề tình cảm, thương yêu tránh đòi hỏi phân minh rõ ràng bởi chúng dễ gây tổn thương, chia ly, không nhất thiết phải nói ra, phải xác nhận mà hãy dùng cảm nhận bên trong mình. Sự thật chỉ thấy được bằng tĩnh lặng nội tâm hoặc qua thái độ chân thành từ quá khứ tới hiện tại, ngôn từ thường không mang chứa hết được sự thật.
03. Mâu thuẫn, đấu tranh cũng là phát triển, chuyển hoá. Có mâu thuẫn là bởi vạn vật có khác nhau, ngay cả một bản sao y nguyên chúng có khác nhau do thời điểm tạo ra chúng. “Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” là bởi dòng sông luôn chảy, dòng nước luôn thay đổi đến đi. Có khác nhau thì cuộc sống mới có thi vị, có phong phú, có mới mẻ… Thực tế là vậy nhưng ta lại không dễ chấp nhận như vậy, ta chỉ chấp nhận được thay đổi mà không chấp nhận mâu thuẫn là sao? Chúng là một mà! Chỉ có ta tự mâu thuẫn, tự tạo ra rắc rối lôi thôi. Có khác nhau là có mâu thuẫn, có mâu thuẫn là có đấu tranh. Nếu có đấu tranh thì tự đấu tranh với chính mình để thấy mà thoát ra cái vòng lặp số 8 vô cực này. Ta có hiểu biết được như vậy là có tỉnh thức. Nếu đấu tranh ra bên ngoài để đạt được như ý thì thật là ngớ ngẩn, vô minh.
Tính phân biệt, cố chấp, định kiến, thiên kiến, tìm mới, khởi tâm loạn động, suy tưởng … là những tác nhân gia tăng mâu thuẫn, tác nhân gia tăng đấu tranh, tạo ra căng thẳng, áp lực. Mức độ tích lũy đủ lớn chúng tạo ra kết quả như trầm cảm, hoang tưởng, mất niềm tin cuộc sống.
04. Lửa dùng để chia cắt và cũng dùng được để hàn gắn. Lửa được sử dụng trong đời sống để chia tách vật dụng nhưng cũng có tác dụng để hàn gắn chúng lại. Người có tính lửa cũng không khác, khi đi qua đau thương họ sẽ hiểu đau thương và biết cách thoát ra, tự chữa lành cho mình, chữa lành cho người khác. Nhận thức đủ ta sẽ biết cách vận dụng lửa hữu hiệu.
05. Gây sốc, tạo bất ngờ cũng là giải pháp hay. Ta hãy cảm nhận bầu không khí sau cơn mưa giông có sấm sét, chúng thơm mát, sạch đến lạ kỳ, điều gì đã xảy ra? Những tia sét đã tạo ra những luồng điện lên tới 126 triệu Vol với nhiệt độ tới 15000 độ C, thay đổi nhiệt độ đột ngột này đã tạo ra khí Ozone, Ozone làm mất cân bằng, phân hủy, chia tách, chuyển hóa bầu không khí, kết quả tạo ra khí tươi mới, sạch mát. Nếu ở nhiệt độ thông thường sẽ không tạo ra được bầu khí tươi mát này.
Một ví dụ khác khi đi đường ta đang có mơ màng, sao nhãng đột nhiên va phải thanh chắn, chúng làm ta đau điếng, thoát ngay khỏi cơn mơ và tỉnh thức trở lại. Nếu không bị chấn động bởi cú va đập mạnh ta sẽ vẫn còn mơ hồ, không nhận diện rõ những gì đang xảy ra. Những biến cố lớn trong cuộc đời, chúng đến tạo cơ hội cho ta tỉnh ra, ngộ ra, khi biết quan sát lại, nhìn lại ta sẽ có đường thoát, rời bỏ lối mòn lặp quẩn, tù túng. Ta cũng cần biết ơn biến cố là vậy.
06. Khổ đau, hạnh phúc từ một cảm xúc đảo chiều.
Thiếu kiểm soát cảm xúc, để chúng trôi lăn quá về bên này hoặc quá về bên kia sẽ tạo ra lệch lạc quá vui sướng rồi lại buồn khổ, hai hiện tượng có cùng một chủ thể tạo ra là cảm xúc. Cảm xúc dâng lên cao tạo ra thăng hoa vui thích, khoái lạc, trạng thái này chỉ tồn tại ở một khoảng thời gian ngắn, khi hết năng lượng chúng bị tụt xuống để lại trạng thái đối lập là buồn khổ. Quan sát người chơi Game sẽ thấy rõ hai trạng thái này, khi chiến thắng ta hò hét ăn mừng nhưng khi không đạt được ta bực tức, khó chịu. Người nghiện vào cảm xúc sẽ đưa mình vào cuộc săn tìm cảm giác khác lạ, cảm giác chiến thắng, cũng đồng nghĩa đối mặt với khổ đau, buồn cực. Cả hai trạng thái này đều tạo ra bất an, chao đảo, đánh mất tỉnh giác, thiếu hiểu biết và dẫn tới sa đọa, mất phương hướng và niềm tin sống.

01 Lựa chọn thay nỗ lực: Thay vì chỉ ưu tiên vào một chọn lựa, trước khi tập trung công sức thực hiện hãy cho mình thử làm ở nhiều cách thức khác nhau để biết mình phù hợp với cách nào hơn, bằng cách này sẽ giảm, tránh được lãng phí, hoặc cực nhọc không cần thiết mà còn đem lại kết quả cao hơn.
02 Linh hoạt để tùy biến: Ta hãy rèn luyện bản thân ở nhiều môi trường khác, nhiều kỹ năng khác, chuẩn bị sẵn các giải pháp khác để thích ứng với biến động, thay đổi từ ngoại cảnh. Cuộc sống là dòng chảy biến động, thay đổi không ngừng, ta cần chuẩn bị trước để kịp xoay chuyển, đó cũng là thức tỉnh.
03 Xởi lởi nhận cởi cho: Sống cởi mở, hào phóng, khoáng đạt thì mọi thứ cũng sẽ đối xử tương ứng với mình như vậy. Mình như nào người như vậy. Xởi lởi cho thoải mái, cho tự do. Nếu ta sống quá thu mình là tự bó hẹp, tự tạo hạn chế cho mình, cũng là làm hạn chế người.
04 Có đi sẽ có đến: Không nhất thiết cần biết hết, biết quá rõ chi tiết điểm đến, thời gian đến, bởi còn nhiều biến động thay đổi trên đường đi. Đã đúng hướng rồi thì cần mạnh dạn bước đi, mạnh dạn thực hành, chỉ có hành động mới mang lại kết quả.
05 Rộng trước, sâu sau: Để có hiểu biết sâu, ta cần mở mang trước, cởi mở trước, khi đã có vốn trải nghiệm phong phú thì cần quay về sâu chuỗi, tuyển lọc và đào sâu. Những cây thân gỗ chúng sẽ phát triển thân, cành, tán lá trước, rồi quay lại ưu tiên cho gốc rễ. Đi xa để trở về, quan sát người để thấy mình, mở rộng để thấy trọng tâm. Trọng tâm là con người, là thân mình, là tâm trí mình. Tâm trí quyết định mọi hành động, kiểm soát được tâm là kiểm soát được mọi tạo tác từ mình.
6. Bây giờ hoặc không bao giờ. Giá trị của sinh mạng chỉ có mặt ở thực tại, coi trọng, trân quý giây phút đang có mặt là biết trân quý giá trị sống. Đánh mất thực tại là đánh mất tất cả. Ta hãy biết dùng thực tại để có hiểu biết, có yêu thương, có giúp đỡ, có tương trợ, biết thưởng thức những gì đang có mặt. Người biết sử dụng thưc tại là người tỉnh thức, là người có hạnh phúc viên mãn.
7. Cạnh tranh để vượt qua. Có cạnh tranh là để mình có động lực vươn lên, vượt qua chính mình, thoát khỏi ngày hôm qua, thoát khỏi ganh tỵ, đố kỵ, thoát ra ngoài luẩn quẩn tự thân. Cạnh tranh để giành giật hơn thua, đúng sai, để chiếm phần lợi từ người khác là cạnh tranh luẩn quẩn mang tới khổ đau.
8. Cùng thắng: Quan sát cách săn bắt của thú rừng sẽ thấy chúng biết phối hợp cùng nhau, nếu mỗi con tự tách rời đàn sẽ gặp nguy hiểm hoặc không đủ lực để chiến thắng. Mỗi người thường chỉ có một lợi thế nhất định, bằng cách hợp tác với những người khác tạo nên một tổ chức cân bằng, hoàn chỉnh, mạnh mẽ, tạo cơ hội cho chiến thắng dễ dàng.
9. Nhìn nhận cần đa chiều: Quan sát một đồ vật ta sẽ thấy chúng có nhiều mặt khác nhau, có vỏ ngoài, có lõi trong, có tầng này, lớp kia, chúng biến đổi liên tục … Để nhận thức ta cần nhiều góc quan sát, cần thời gian để thẩm thấu và chấp thuận tính tương đối, không thể thấy hết được. Chỉ dựa vào mặt này hay mặt kia rồi đưa ra kết luận thì chẳng khác như thầy mù đoán Voi. Một người cũng có nhiều tính cách khác nhau và có nhiều góc biểu hiện khác nhau. Ta không thể dựa vào một mặt này hay mặt kia để dán nhãn, đặt tên, quy chụp, để phán xét đúng sai, tốt xấu. Nếu có tốt xấu, đúng sai chỉ là với ta còn với người khác, họ không phải như vậy!
10. Thêm nhiều là thêm nhiễu: Một kết quả tạo ra cần hội tụ nhiều điều kiện cần và đủ, nếu vượt quá chúng sẽ vỡ cấu trúc cân bằng sinh nhiễu loạn. Ăn nhiều sinh bệnh. Nhà chứa nhiều đồ đạc thì muỗi, gián, kiến, mối mọt cũng đến.

01 Yên bình và chuyển động: Dòng nước tự chuyển động nếu không có xáo trộn cấm cản, ngăn chặn. Con người cũng không khác, an bình được thiết lập thì thay đổi thuận lợi tự diễn ra bởi vạn vật, vũ trụ đã luôn vận động, luôn thay đổi rồi. Bạn không bơi trên sông thì dòng chảy vẫn đẩy bạn đi theo chiều nó đi.
02 Sức mạnh lớn từ đoàn kết. Kết nối cùng nhau, nương tựa cùng nhau, để bổ trợ sửa chữa cho nhau những khiếm khuyết, chia sẻ những kết quả tốt, đó là cách mang đến sức mạnh lớn. Một kết quả được tạo thường là do nhiều nguyên nhân, nhiều điều kiện tụ hợp. Gà mái không thể tự đẻ trứng nếu thiếu gà Trống, thiếu thức ăn, nước uống, thiếu tuổi sinh nở, thiếu thời tiết thuận lợi …
03 Thuận xuôi được tác thành. Để được như ý mình thì hãy thuận theo ý người khác trước, thuận theo tự nhiên trước, thuận xuôi luôn đón nhận được nhiều hơn so với chống cản, cấm chặn, tiêu chuẩn. Có nhiều rồi thì dễ tuyển lọc, dễ có chọn lựa sáng suốt hơn.
04 Mềm lỏng được an lành: Cứng rắn thì dễ đổ gãy, nứt vỡ, để duy trì sự sống cần mềm, lỏng linh hoạt, chấp thuận tương đối, dung sai, chấp nhận sai xót, cần có khoảng trống, khe hổng để tạo lối thoát cho mình và cho người.
05 Hướng đi mới quyết định. Một người bị lạc trong rừng sâu, đi tới, đi lui mãi chưa thoát, có một cách để thoát là đi men theo hướng dòng suối đổ xuôi, cứ đi theo hướng đó là thoát được. Mục tiêu cần có thêm là đúng hướng, đúng hướng rồi thì đạt mục tiêu chỉ còn là yếu tố thời gian. Người sống theo hướng thiện lành và tích lũy hiểu biết thì hạnh phúc, tự do tự động hiện ra.
06. Con người là trung tâm: Mọi mục tiêu, mọi kết quả, mọi con đường cũng chỉ là để hướng đến con người. Sinh mạng còn tồn tại thì tài sản, quyền lực, danh tiếng mới có ý nghĩa và ngược lại. Giá trị của sinh mạng là giá trị chân gốc, là giá trị nền móng cho mọi giá trị khác có ý nghĩa. Giá trị sống chỉ thấy được trong thực tại, coi trọng thực tại là coi trọng giá trị sống. Tiếp xúc sâu, tiếp xúc trọn vẹn với thực tại là cách có được mãn nguyện và không còn tiếc nuối, không còn mong cầu.
Nhận diện được ý nghĩa, giá trị của sinh mạng, giá trị của thực tại là việc cần làm trước tiên; kế tiếp là biết sử dụng giá trị sinh mạng để đạt được hiểu biết cho tự do, hạnh phúc, hết mù mờ nhầm tưởng, hết lo lắng được mất, hết sợ bệnh, chết … đó là biết dùng sinh mạng có ý nghĩa, có giá trị.
07. Trao cũng là nhận: Hướng đến cống hiến, chia sẻ, giúp đỡ người cùng cảnh và người thấp hơn là cách được nhận lại hạnh phúc, an bình, yên vui, hạnh phúc có được từ thấy người khác hạnh phúc, thấy người khác có an bình. Chỉ cần tập trung ở chiều trao đi giúp đỡ, chiều còn lại tất cả sẽ trợ giúp mình. Luật đối xứng cân bằng tự phân bổ mà không cần bận tâm được mất.

01 Độc lập để tôi rèn:
Độc lập tạm thời ngừng kết nối với thế giới bên ngoài để quay vào bên trong rèn luyện. Khi ta ở một mình thì mọi vấn đề của ta được bộc lộ ra, nhờ đó ta nhận diện ra những vấn đề cá nhân của mình cần giải quyết, nếu ở chung thì khó có cơ hội phát hiện ra bản thân vì có người khác tương trợ, bổ sung phần yếu của ta. Độc lập cũng là cách đánh thức người thầy bên trong, tự nhận biết và thiết lập chính kiến riêng phù hợp với cách phát triển cho mình.

02. Lên cao để định hướng:
Để có hướng đi thoát khỏi những bế tắc luẩn quẩn, cần học tập đưa nhận thức lên cao, vượt thoát khỏi những quy ước thông thường. Ví như người bị lạc trong rừng, để thoát ra khỏi khu rừng cần chèo lên đỉnh cao của ngọn đồi hoặc cây cổ thụ, từ góc cao này cho ta tầm nhìn, hướng đi để thoát ra khỏi nguy hiểm. Người không chịu học lên cao sẽ như người bị lạc trong rừng rậm, sống luẩn quẩn đối phó, sống không có phương hướng, mục tiêu, sống luôn trong trạng thái lo sợ, có nhiều nguy hiểm rủi ro trực chờ.
03. Thấy rõ rồi hành động:
Hành động mà thiếu hiểu biết chẳng khác chân cứ đi mà mắt còn chưa mở, chạy xe trong đêm mà không có đèn, kết quả là đổ ngã, tai nạn. Ta muốn ra lập nghiệp cần được học hành để có vốn hiểu biết, được có những chỉ dẫn từ kinh nghiệm bài học của người đi trước. Bạn muốn hành động hãy tường tận việc mình sẽ làm, biết rõ thao tác, cách thức, phân bổ nguồn lực rồi hãnh làm.
04. Sức mạnh từ tập trung:
Tập trung là ưu tiên dành toàn bộ năng lượng vào một mục tiêu để thắng mọi lực cản và đạt được kết quả. Tập trung cũng là đoàn kết, tác hợp cùng nhiều người để tạo ra khối thống nhất cùng nhau vượt qua khó khăn.
05. Động lực từ kết quả:
Làm việc có kết quả thì chính kết quả đó sẽ thôi thúc chúng ta tiếp tục chăm chỉ hành động. Kết quả có thể là đúng, có thể là sai, nếu có sai thì ta có cơ hội học tập, sửa chữa, thành công cũng là quá trình sửa sai, sửa hết sai là thành công. Kết quả nhỏ sẽ tạo ra kết quả lớn, không nhất thiết trông đợi vào kết quả lớn.
06. Kiên trì quả tự trổ:
Chăm chỉ, chuyên cần như người chăm sóc cây, làm tốt việc nuôi dưỡng mỗi ngày với tinh thần trọn vẹn, chu đáo, khi hội tụ đủ nhân duyên của đất trời và công chăm sóc cây sẽ ra hoa trổ quả. Để tâm trí thoải mái, vững chãi từng bước đi, thận trọng từng việc làm, đích đến tự hiện ra.
07. Buông ra để nhận mới:
Muốn có được tươi mới việc trước tiên cần làm là buông thứ đang cầm lắm ra, buông cũ, buông quá khứ, buông kinh nghiệm xuống. Làm mới thực chất là buông cũ, chỉ cần buông xuống thì tươi mới tự đến mà không cần tìm kiếm hay hy vọng. Bạn muốn để xe chạy tiếp hãy nhả chân phanh ra.

01 – Ổn định cho phát triển:
Muốn phát triển cần thiết lập được ổn định trước, phát triển mà thiếu ổn định chẳng khác như dựng nhà trên cát, Móng nhà chưa ổn định càng xây to càng dẫn tới nguy cơ nghiêng đổ. Phát triển cần có điều kiện là nền tảng ổn định. Ổn định được hiểu là các điều kiện đang diễn ra bình thường. ví dụ như sức khỏe bình thường, các bộ phận của thân thể như tim, gan, thận, dạ dày, thần kinh … không có biến chứng, không có bất thường, không mang bệnh, đau… Ăn vào, xả ra cân bằng đều đặn theo nhịp giờ sinh học tự nhiên. Sức khỏe ổn định giúp ta sẵn sàng cho lao động, làm việc mà không phải lo lắng, bận tâm. Thân tâm ổn định sẽ cho ta điều kiện sẵn sàng tham gia vào các nhiệm vụ, mục tiêu cần thực hiện. Sức khỏe hay tâm trí không ổn định thì mọi kế hoạch không thể triển khai có hiệu quả. Muốn triển khai phát triển cần có ổn định cho thân tâm. Ổn định là điều kiện có thể ví như mặt đất, mặt đất yên ổn, không có động đất. Mặt đất yên ổn mới cho ta điều kiện yên tâm sinh tồn và xây dựng phát triển.

02 Cân bằng cho ổn định:
Cân bằng là điều kiện cho ổn định. Người biết kiểm soát, phân bổ, sắp xếp các nguồn lực và điều kiện hài hòa, hợp lý để chính là biết cần bằng. Tiêu chí cân bằng cần khá nhiều, chúng có quan hệ đối xứng cùng nhau như các cặp.
Mục tiêu và nguồn lực. Thân thể và Tâm trí. Nạp vào và Xả ra. Nhận và trao. Thành quả và công sức. Cá nhân và xã hội…

03 Thận trọng từng việc nhỏ:
Mọi cái lớn cũng bắt đầu từ những cái nhỏ, không có nhỏ sẽ không có lớn, nếu việc nhỏ mà qua loa hời hợt thì việc lớn sẽ khó thành. Nhỏ ổn định vững chãi thì to sẽ bền vững, lâu dài.
04 Khiêm nhường để tiến xa:
Cái tôi càng to thì bóng tối càng lớn. Khiêm nhường là cách để được học hỏi, được mở mang hiểu biết, có hiểu biết, có trí tuệ mang đến cơ hội trưởng thành vượt bậc.
05 Nhạy bén phát hiện sớm:
Nguy cơ, lỗi sai, biến cố sẽ được phát hiện sớm, sẽ dễ dàng xử lý, giải quyết triệt để. Một đốm lửa nhỏ nếu được phát hiện sớm sẽ dễ dàng ngăn chặn, nếu không phát hiện kịp thời lửa đã lớn sẽ khó chặn, lửa sẽ thiêu hủy tất cả thành quả đã tạo dựng.
06 Tích bồi để lớn mạnh:
Trí tuệ, hiểu biết là thứ cần tích lũy vun bồi, nó là phương tiện mạnh hơn mọi phương tiện khác, là mục tiêu ai cùng cần đạt tới. Tích trữ những thứ khác chúng thường mang tới nguy hiểm cho sinh mạng.
07 Giữ tâm hơn giữ vàng:
Tinh thần là cốt gốc, là trung tâm của con người. Tinh thần an bình cùng với trí tuệ sẽ giúp cho mọi việc được tự thành. Tinh thần tán loạn, bất an thì mọi việc sẽ sai lệch . Giữ tâm là giữ tài.
08 Tôn trọng truyền thống để kế thừa:
Tôn trọng những thứ đã có, đã tồn tại đó là cách kết nối với nguồn cội, kết nối sâu sẽ cho sự vững chãi, an bình. Học hỏi từ lịch sử truyền thống luôn cho thu hoạch nhiều hơn đi tìm kiếm mới. Học tập cũng chính là nhìn nhận lại. Mọi thứ đã có sẵn chỉ cần quan sát kỹ, tìm hiểu kỹ.
09 Chậm chắc cho trường tổn:
Suy nghĩ, tư duy cần chậm lại, cũng như người đi bộ, đi càng nhanh nhận biết càng giảm. Cảnh vật sẽ rõ hơn khi bước đi chậm dần và rõ nhất khi ta dừng bước. Kiên nhẫn cùng thời gian, biết chờ đợi phù hợp để các điều kiện cùng hội tụ. Thân thể con người phần chất lỏng chiếm tới 70%. Nước ít bị nhiễu động là nước trong. Sống chậm, tiếp xúc sâu với những gì đang có mặt là cách có thêm nhiều giá trị mới.
10 Hệ thống cho chặt chẽ:
Vạn vật đều có quy tắc riêng của chúng, tuân thủ hệ thống, tuân thủ trật tự sắp xếp là cách tạo đồng bộ và hợp nhất thành một khối vững chắc.
11 Nhẹ nhàng tạo bình an:
Vận động nhẹ nhàng mang tới thoải mái, thư giãn. Thân thể nhẹ mang lại cảm giác dễ chịu. Giao tiếp nhẹ nhàng mang đến hòa thuận, yên vui. Tiếp xúc nhẹ nhàng cũng là cách để tránh đổ vỡ, tránh nguy cơ tai nạn.
12 Uy tín là chân thật:
Uy tín được tạo thành từ những việc đã làm, những lời đã nói là có thật, có thực. Nhận thức và hành động cần trung thực, không phóng đại thu nhỏ, không thêm bớt, cắt xén, lời nói và hành động có thống nhất. Chân thật có giá trị như nền móng vững chắc, tạo sự yên tâm cho bản thân và được người khác tín nhiệm.
Xác minh tính cách tự nhiên

Phần mềm sinh trắc

Đào tạo tư vấn sinh trắc

Giáo trình, tài liệu, học hiểu tính cách

Hướng nghiệp, Chọn khối ngành nghề phù hợp.
Chữa lành tổn thương tâm lý. Kỹ năng buông xả, thư giãn, cân bằng.
Học hiểu thực dưỡng
Thanh lọc thân tâm
Bài tập thư giãn, phát triển tuệ giác.
Tâm trí ta luôn rối bời, mâu thuẫn, phức tạp và biến động không ngừng! Chúng thật phức tạp để thấu hiểu!
Chưa hiểu tính cách đồng nghĩa là chưa nhận diện ra bản thân, từ đây có nhiều nghi ngờ, nhiều xung đột, nhiều hoang tưởng nhầm lẫn, không rõ đâu là nhiệm vụ quan trọng, đâu là nhiệm vụ tạm thời? Người chưa thấu hiểu tính cách thường sống với hành động đối phó theo những diễn biến đang xảy ra, họ không biết làm gì hơn, không có sự chủ động, thiếu niềm tin và quyết tâm mạnh mẽ ở bản thân.
Nội dung bạn cần tìm?